Judas
Việc Giu-đa (Judas Iscariot) phản bội Chúa Giê-su là một trong những câu chuyện nổi bật và gây tranh cãi nhất trong Kinh Thánh. Có nhiều cách lý giải khác nhau — từ tôn giáo đến tâm lý học, chính trị và cả biểu tượng văn hóa. Dưới đây là một số lý do thường được đề cập:
1. Vì tiền bạc
Trong Phúc âm (ví dụ: Matthêu 26:14-16), Judas đã nhận 30 đồng bạc để chỉ điểm nơi ở của Chúa Giê-su cho các thầy tế lễ và người La Mã. Đây là lý do trực tiếp và rõ ràng nhất được nêu ra trong Kinh Thánh.
“Tôi sẽ nộp người ấy cho các ông. Các ông muốn cho tôi bao nhiêu?” — Giu-đa hỏi.
2. Vì thất vọng với Chúa Giê-su
Một số học giả cho rằng Judas kỳ vọng Chúa Giê-su là một đấng Mê-si-a mang tính quân sự, sẽ lật đổ đế quốc La Mã. Khi nhận ra Chúa Giê-su theo con đường hòa bình và tâm linh, Judas có thể đã thất vọng và cảm thấy bị phản bội, nên phản ứng lại bằng cách phản bội.
3. Định mệnh hoặc vai trò được "chọn"
Trong Phúc âm Gioan 13:27, có nói rằng Satan đã nhập vào Judas. Nhiều người cho rằng Judas chỉ đang thực hiện một vai trò trong kế hoạch cứu chuộc của Thiên Chúa – nếu không có sự phản bội, Chúa Giê-su đã không bị đóng đinh và hoàn thành sứ mệnh của mình.
Có cách hiểu rằng Judas không hoàn toàn có "ý chí tự do", mà đang thực hiện một phần trong kế hoạch thần thánh lớn hơn.
4. Lý do chính trị hoặc mang tính biểu tượng
Một số nhà nghiên cứu hiện đại cho rằng việc Judas bị xem là “kẻ phản bội” có thể phản ánh xung đột giữa người Do Thái và Kitô hữu thời đầu. Judas – một người Do Thái – trở thành biểu tượng cho sự từ chối của người Do Thái đối với Chúa Giê-su, từ đó góp phần hình thành hình ảnh phản diện mang tính biểu tượng nhiều hơn là nhân vật lịch sử chính xác.
5. Hối hận và tự sát
Dù lý do là gì, Kinh Thánh nói rõ rằng Judas hối hận sâu sắc sau khi phản bội. Ông đã trả lại số tiền và sau đó treo cổ tự vẫn (Matthêu 27:3-5), cho thấy hành động phản bội không đến từ sự ác độc tuyệt đối, mà có thể là sự sai lầm, yếu đuối hoặc xung đột nội tâm.